Các bạn thân mến, sau khi chúng ta đã có ấn tượng đủ về nhau để đọc tới bài viết thứ 2 này trên trang blog của tôi, thì tôi nghĩ giờ là lúc chào hỏi nhau cho đàng hoàng rồi ^^
Hãy gọi tôi là Kind - một người bạn dễ mến. Tôi còn trẻ thôi, nghe đồn bảo tuổi tâm hồn của tôi còn chưa vượt quá 18 đâu. Tôi là một nhà đầu tư, một người quản lý quỹ đầu tư, và cũng đang điều hành một doanh nghiệp nhỏ. Có lẽ các bạn sẽ hơi hụt hẫng nếu tôi chỉ giới thiệu về mình như vậy, nhưng tôi nghĩ để giữ cho sự công tâm luôn được đặt lên cao nhất, chúng ta tốt nhất là nên ẩn danh với nhau, và sẽ tìm hiểu nhau qua từng con chữ - việc này tuy mất thời gian nhưng chắc chắn sẽ thú vị. Còn gì nhàm chán hơn một người mà bạn nhìn qua là hiểu 100% về họ chứ.
Giờ vào phần thú vị nhé: lý do tại sao tôi lại lấy bút danh là Kind và trang blog này lại tên là Kind Partners?
Sau nhiều năm khởi nghiệp và đầu tư, tôi nhận ra một chân lý như này: "Ngốc nghếch thì có thể cải thiện, chứ mất dạy thì chỉ có vứt đi". Hoặc là hãy nhìn vào một câu nói gần gũi hơn được kết luận bởi Bác Hồ: "Có tài mà không có đức thì vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó". Vâng và xin bạn lưu ý "làm việc gì cũng khó" khác hoàn toàn với việc không thể làm được gì.
Tôi đã từng thay tới 8 người để quản lý cho công việc đầu tiên của mình: kinh nghiệm nhiều năm có, chưa có kinh nghiệm có, tốt nghiệp đại học top đầu cả nước có, thế nhưng hóa ra tất cả lại đều thua xa một người mới chỉ học hết ... lớp 7 nhưng có một tinh thần trách nhiệm trên cả tuyệt vời. Và tôi dám cá rằng sẽ có rất rất nhiều người đồng ý với tôi rằng tiêu chí lựa chọn con người của họ trên hết vẫn phải là có đạo đức trước khi có năng lực.
Và còn đau đớn hơn, trong lúc đại dịch Covid-19 hoành hành năm 2020, tôi đã được tận mắt chứng kiến người thân của mình bị cuốn theo một cái trào lưu y như trào lưu "chơi chứng khoán" của hàng triệu người Việt Nam hiện tại, đó không gì khác chính là việc sản xuất khẩu trang y tế. Họ đầu tư vào hai nhà máy, cả hai nơi đều thất bại, họ mất sạch vốn liếng, nhưng họ nhận ra có một chỗ họ bị lừa còn một chỗ họ không gặp may. Họ rất tức tối khi họ bị lừa vì họ vừa mất tiền, vừa chẳng học thêm được điều gì mới. Nhưng tại nơi họ không gặp may, họ rất sẵn lòng chờ đợi và bàn thảo tiếp, vì họ tin rằng việc hợp tác với một đối tác tử tế và giàu năng lực dù có thất bại thì cũng sẽ cho họ thêm kinh nghiệm và làm khăng khít hơn mối quan hệ đó của mình.
Có một tỷ phú nổi tiếng thế giới hiện nay từng nói như này: "Tôi chỉ chọn làm việc với những người tử tế và dễ chịu". Đó bạn thấy, có thể không phải 100%, nhưng tôi dám cá là một tỷ lệ lớn trong khối tài sản của ngài ấy có được là do chỉ chọn kết nối mình với những người tử tế và dễ chịu đó. À và quên mất, tên của ngài ấy là Warren Edward Buffett.
Vậy nên tôi nghĩ là trước khi chúng ta tìm thấy sự tự do và sự hạnh phúc, chúng ta nhất định phải là một người tử tế, một người mà dù ở vào hoàn cảnh khó khăn cách mấy cũng vẫn sẽ không làm hại ai và đối xử chân thành với mọi người, cố gắng kết nối mình với những con người tử tế, những người sẽ không muốn làm hại bạn và cướp đoạt điều gì đó tốt đẹp của bạn. Làm vậy thì hoàn cảnh của bạn có thể chưa tốt lên ngay lập tức nhưng chắc chắn là bạn sẽ sống thanh thản, bình an, không mất mát gì nhiều và không rước thêm bực vào người.
Lời kết: Mục đích đầu tiên của trang blog này chính là kết nối những người bạn tử tế. Dù bạn có là ai, một công chức nhà nước, một nhân viên văn phòng, một doanh nhân, một nhà khởi nghiệp, một nhà đầu tư hay mới chỉ là một sinh viên trẻ tuổi, hãy luôn cố gắng để trở nên tử tế hơn và kết nối mình với những người tử tế, thế giới này sẽ rất cảm ơn bạn về điều đó.
Nhận xét
Đăng nhận xét